Có nhiều trạng thái mà bây giờ mới lí giải được.Tôi chìa tờ đơn trước mặt cô ta: Cô xem hộ em.Càng tuyệt vọng, xu thế ấy càng mãnh liệt.Tôi gào suốt con đường cái câu trong bài Unforgiven II của Metallica mà thằng bạn dạy cho.Trực giác giúp tôi luôn biết phải làm gì, chỉ không ai biết điều đó mà thôi.Để không đóng lại cánh cửa tốn rất nhiều sức lực mới hé mở được cho ánh sáng lọt vào.Tôi tự hỏi tại sao họ lại cho một số con chim vào những cái lồng nhỏ trong một cái lồng to.Cái bút này vỏ kín như bưng.Để những kẻ không hoàn toàn thú tính nhưng chưa đủ nhận thức cũng như tôi (kẻ phải giết chúng khi bị dồn tới chân tường) không bị biến thành những con tốt thí.Dễ dàng bị đầu độc nhận thức và kích động khi những thực tế đen tối của đời sống không còn lén lút chừa mặt trẻ em mà hiển hiện hàng ngày.
