Vì cô người cá trong tivi đang ngậm cái đuôi nó.Nhưng mà sau đó thì sao? Có mèo lại hoàn mèo? Bạn thích được đi một mình lúc này, giá có cái máy ảnh và giá biết chụp lúc đêm thì tốt.Nó vừa là lí do biện minh cho thú tính, vừa là món thuốc phiện lờ đờ để mị dân, đưa họ đến những tư tưởng chẳng vì một cái gì cả.Lăn đến chừng nào bay hơi và ngấm vào da thịt Nhân Gian đến hết thì thôi.Họ quên rằng cần có thương gia, cần có nông dân, cần có người bán hàng rong… và cần có cả nhà thơ.Tôi chọn nói về cuộc sống của những người không đói rét nhưng cũng không kém khổ đau.Không có sự bình đẳng, lí lẽ không sống được.Nó còn mâu thuẫn khá gay gắt với cái thực thực hư hư của viết cũng như sự hồn nhiên của bạn.Nên ta đành phải làm một thằng đàn ông với giọng ồm.Ba năm đè nén nó rồi mà mình không nhớ ra mặt nó.
