Vậy mà bạn đương đi tìm hạnh phúc, phải không? Bạn tìm thấy nó chưa?Bước đầu nên rất chậm, có thể chậm một cách quá đáng nhưng phải rất đều đặn.Không có phương pháp thần diệu nào để bắt tay vào việc cả.Nó đã là lòng bạn rung động và sẽ làm lòng bạn rung động.Hôm đó, bạn không bỏ ra 45 phút để sửa soạn đi ngủ.Trước khi chỉ cách dùng số thì giờ đó, tôi cần khuyên bạn lời cuối cùng này: buổi tối, muốn làm một công việc mất giờ rưỡi thì phải bỏ ra hơn giờ rưỡi kia đấy.Tới nơi ông thường phải đợi xe.Thế thì tại sao bạn không chịu bỏ ra một chút công săn sóc cái bộ máy tế nhị hơn là trí óc, nhất là khi chẳng cần nhờ ai giúp sức cả? Tôi muốn bạn dùng thì giờ đi từ nhà tới sở để làm công việc thuộc về nghệ thuật sống đó.Muốn sống đầy đủ, điều kiện thứ nhất là phải kiểm soát được trí óc.Nhưng khi bạn sửa soạn đi xem ca kịch (nhất là lại đi với một mỹ nhân) thì bạn làm ra sao? Bạn chạy ra thị xã hớt tóc, rồi lên xe về nhà; bạn gắng sức nghe hát bốn giờ, nếu không nói là năm giờ bạn đưa mỹ nhân về nhà nàng rồi về nhà mình.