Mấy năm làm Hiệu trưởng và Giám đốc cho mấy trường ttrung học tôi có chút kinh nghiệm nầy là cách chung nữ sinh dễ dạy, nam sinh hay nói nghịch.Than kinh còn nói ái tình mạnh như sự chết.Thời xưa hay ở thôn quê trong giới ít học, không phải người ta không biết yêu đâu.Nhưng phiền một nỗi là cứ lăn mình vào cõi chết.Không phải đợi già mới già giặn hay phải ưa sự già cả, nhưng cứ chung mà nói cho đặn già giặn phải có kinh nghiệm.Nhiều bực trí thức có thể thiếu lương tri làm nhiều việc ngu xuẩn lúc hội chung mà khi về nhà riêng họ lấy làm lạ sao con người họ hành động kỳ quái như vậy.Các tật nầy hại suốt đời họ về mặt xã giao cũng như lãnh đạo.Có khi lúc còn đủ đôi đủ bạn, họ ít ý thức tình yêu.Bạn gái thích nhớ những chuyện ăn thua đến tình cảm, đập trực tiếp vào ngũ quan và rất ngán những gì bắt suy nghĩ, cực trí.Con người ve vãn, chọc ghẹo là con người nui mầm móng bội bạc.
