Mà việc viết thư tâm tình không nắm siết tâm hồn họ bằng tàn trữ những cánh hoa tâm tư của bạn tình họ nhờ gió duyên mang đến.Còn nền giáo dục bây giờ không rờ mó gì vô nội tâm của họ được.Có gì đáng phục không chưa biết, mà khi chơi giỡn kiểu mất dạy ấy thấy toàn hèn hạ, lì lợm, vô duyên, trâng tráo, háo sắc, thèm duyên thôi.Họ đem chuyện bạn khác, chuyện giáo sư, hàng xóm ra bàn.Họ tưởng tượng hạnh phúc của cuộc sống hôn nhân.Còn Brizeux lúc đời đang lên có lần cao hứng nói: Tôi muốn làm César hay không làm gì hết.Chương trình thi bây giờ cũng là bà con họ máu với tứ thơ ngũ kinh.Nếu không có khoa tình yêu thì không làm gì cắt nghĩa được những huyền nhiệm của sáng tạo và bảo tồn vạn vật.Đừng vì một vài khuyết điểm do bảntính mà kết án rằng họ lãnh đạm.Đàn ông đừng xưng là phái mạnh khi thấy mỹ nhân, ảnh giai nhân mà lòng rạo rực, mắt liếc dọc.