Trước khi ngừng bút, tôi không thể không kể qua những nguy hiểm đang rình rập bạn.Chẳng hạn bạn có thể đọc cuốn "Xem tranh cách nào?" của Clermont Witt, hay cuốn "Xét các công trình kiến-trúc cách nào?" của Russell Sturgis.Mà cũng không ai lãnh nó nhiều hơn hoặc ít hơn bạn.Nhưng đã có người đạt được, nhờ nhận chân rằng không phải tìm cái vui cho thân thể hoặc tâm hồn mà phải luyện trí và bắt hành động phải hợp với nguyên tắc thì mới có hạnh phúc.Chương trình lập ra thì phải theo nhưng không được coi nó như một ngẫu tượng phải thờ.- Sao? Ông bảo tôi luyện trí óc ngoài đường đông nghẹt người ta ư?Phân tích cảm giác ấy, ta sẽ thấy trước hết là một nỗi lo âu, bối rối, chờ đợi, ngóng trông, mong mỏi.Có lẽ bạn tưởng rằng tấu nhạc là hợp nhiều nhạc cụ một cách hỗn độn để gây một mớ âm thanh êm đềm.Chúng ta không bao giờ có thêm chút thì giờ nào đâu.Câu châm ngôn đó chưa đúng hẳn.