Tôi xin để bạn ở lại đó tới 6 giờ chiều.Mà cũng không ai lãnh nó nhiều hơn hoặc ít hơn bạn.Sau cùng bạn lên giường, mệt phờ vì công việc ban ngày.Thật là một chế độ dân-chủ lý-tưởng.Vậy đợi tới tuần sau hoặc ngày mai là việc không lợi gì cả.Nhờ tập trung tư tưởng đều đều (muốn vậy chỉ cần kiên nhẫn, ngoài ra chẳng có bí quyết nào khác) bạn có thể sai khiến óc bạn như nhà độc tài, bất kỳ lúc nào, bất kỳ ở đâu.Điều lầm lẫn quan trọng của viên chức ấy thuộc về thái độ của ông ta làm cho hai phần ba năng lực và hứng thú của ông giảm đi.Khi bạn ở nhà ra đi, bạn tập trung tư tưởng vào một vật nào đó (mới đầu, vào bất cứ vật nào cũng được).Bạn không cho phép óc bạn "lơ mơ" được, buộc nó phải làm công việc của nó và nó đã làm xong.Câu châm ngôn đó chưa đúng hẳn.
