Rồi gió đó con hay những chân của ong bướm làm cho phấn ở bông đực dính vào nhụy bông cái.Có điều là họ nghi kỵ lòng tốt thế nhân.nguyên nhân sự đổi ý nầy là trí hiểu, óc phán đoán còn non nớt và nhất là họ chưa quen chịu khó.Hồi thơ ấu, họ thấy lòng mình cởi mở ra cho muôn người.Đồng bạn không ưa thích cũng như kẻ dưới xa lánh.Hễ ai không giống mình thì cho là bậy rồi độc tài đ àn áp.Tâm trí họ bị chiếm thường xuyên bởi hình ảnh người tri kỷ.Nhưng họ không có xu hướng tinh thần tự nhiên dồn tâm tư vào những gì đòi hỏi sự suy xét nhiều.Nhưng tôi hồ nghi là khó quá.Nếu Edward Montier viết: Không có cái gì thánh đức với đàn bà bất trung thì tôi có thể nói có cái gì trầm mặc khả ái trong đàn ông bất trung.
