Tôi lập tức nộp đơn đến nhiều nơi khác nữa.cho dù đường vắng nhưng trực giác khiến tôi dừng lại – tôi bất giác nghĩ, “ấy có người phóng vèo qua ngã tư bây giờ”, cả hai lần đều có một chiếc xe phóng vụt qua ngay trước mặt tôi, và lẽ ra tôi đã bị đâm xe.trong chương 4 tôi mô tả cuộc đời không may của Marilyn.Nó chưa chạy mất, và thế là tôi lên xe.Người may mắn ra những quyết định dựa vào linh cảm và trực giác của minh.Tới một mức độ nào đó thì điều này đúng.thí nghiệm do Thomas Hill và các đồng sự của ông thiết kế này, một phần, để chứng minh kiểu suy nghĩ này có thể dẫn người ta đi lầm đường lạc lối như thế nào.Nó mở rộng cảm xúc của tôi tới những người khác, giúp tôi sắc bén hơn và may mắn hơn”.một số họ thành công và một số họ không thành công.rất có lợi cho công ty tổ chức hội chợ quốc tế của mình.
