Bởi chúng còn huỷ hoại khiếp hơn cả âm thanh.Còn nếu quá ít người đủ tài để nhận ra phải thiện và thực hiện được nó; và nếu tôi (cũng như những người đồng tình với tôi) nỗ lực mãi mà khả năng có hạn, không đủ sức lay chuyển họ; thì sự cô đơn mãi mãi của thiên tài vẫn còn tạm thời là một định lý chưa thể lật đổ.Ông đang nằm trên một cặp đùi trắng muốt! Ông muốn vùng dậy.Thế bác đi du lịch, đóng cửa hàng lại, mặc kệ con cháu một thời gian.Hóa ra chờ chừng một tiếng trong bóng tối, lại ngủ tiếp được.Nó nhét vào cặp, cái cặp là lạ, và bảo có khá nhiều thư trả lời.Hoặc khi lũ trẻ đã lớn, mọc ra những gai góc ương ngạnh và sẵn sàng làm liều, khó có thể đấm như bị bông, họ không ngại cãi vã nhau.Bạn hiểu giới hạn khả năng nhận thức của bố mẹ.Lúc đó bạn cho mình quyền cởi trói cho dòng chữ ấy tung tăng trong óc.Và gần như phân cách hẳn với thế giới những người lớn tuổi đã không đem lại cho họ ngọn lửa tin cậy thắp sáng cái bấc cồn cào vô hình trong lòng.
