Và vì thế, chúng ta lại hay tin vào những chuyện đùa.Khi đã chơi thì dối trá, lăng loàn, thô bỉ, hèn hạ, cuồng loạn, hoang tưởng… là chơi mà thật thà, gia giáo, anh hùng, khiêm tốn, thực tế, tự ti, đức độ… cũng là chơi.Bố bao giờ cũng thế, trong những món vật chất, bố luôn chọn phần dở nhất.Là dông dài, là ngắn ngủi.Và bạn cảm thấy muốn đi ra dưới giàn gấc kia, tập nhẹ một chút.Ví dụ như viết hay là sáng tạo, gõ nó ra là công việc đời sống bình thường, trong lúc gõ lại nghĩ ra cái mới, gõ luôn, lại là sáng tạo, không ai gõ hộ được.Cái đó sẽ là một đại diện nhỏ cho tinh thần tự chủ và sự hoà nhã.Khi ấy họ thật đáng thương và thiệt thòi trong một ngày tôi no đủ tôi quện tôi đi… Người lớn thật buồn cười khi không còn biết cười mình.Dở đến độ họ bị văn chương bắt vở.Em ngủ từ mười giờ nên không rõ.