Khi mà trước hôm thi đại học một ngày, mẹ dẫn tôi đến nhà một ông thầy.Mà chắc gì bác đã biết được chuyện gian dối của bạn.Ánh xanh của tay hắt lên từng hạt gỗ.Sẽ đứng ngoài luồng đường to, chĩa ống kính vào những con người sống đời ấy và lưu lại những hình ảnh thú vị.- Ông còn lo xa hơn tôi.Rồi lại đây ngủ bên em.Có một bộ quần áo trên sàn và bạn mặc nó.Họ bảo có năng khiếu đấy, chỉ thế thôi.Ngồi lên giường lại nghe bác lặp câu hôm qua và nhiều hôm trước nữa: Cháu đừng để mất lòng tin của mọi người.Con chào bố mẹ đi rồi lên học bài.
