Nhưng bây giờ tôi già rồi và nghỉ hay không là tùy tuổi tác.Lẽ ấy tự nhiên, tầm thường nhất, từ đời nào tới giờ ai cũng biết nhưng chứa một chân lý sâu xa mà phần đông chúng ta suốt đời không nhận chân được.Tôi biết có những người cứ đọc, đọc như người ta uống rượu.vạn sự đều tuỳ thuộc vấn đề đó cả.Nguyên nhân mối nguy đó là tại ta ráng làm nhiều quá, và chỉ có một cách tránh nó là lập lại chương trình, làm bơn bớt đi những cái nghề, càng học, càng ham, và có những kẻ thích hăm hở gắng sức tới nỗi luôn luôn như không kịp thở.Rằng trước khi lập sổ chi tiêu thì giờ của mình thì trái đất vẫn quay đều đều và dễ dàng.Có nó, làm cái gì cũng được; thiếu nó, không làm được việc gì cả.Nhưng bạn đừng thất vọng.Vậy mà bạn đương đi tìm hạnh phúc, phải không? Bạn tìm thấy nó chưa?Nó ngắn quá đi thôi.