Tôi đùa: Bác cho cháu gặp để cháu tẩn một trận can tội hớt lẻo.Những ý nghĩ làm bầu bạn trong những lúc vô tích sự đó cũng có giá nhưng làm đầu óc thêm trĩu nặng.Chỉ cần cháu làm rạng danh dòng họ là bác mãn nguyện.Nhưng cảm giác mâu thuẫn này cũng tương tự như tôi mặc cảm phản bội khi vượt qua những chuẩn mực đạo đức vô lí nhưng từng chung sống với mình và từng là mình.Chẳng nhẽ mình đấm cho đồng chí ấy một phát.Ăn một chút gì đó nạp năng lượng hay cứ lang thang trong mệt lả.Xem bóng đá thì ngơ ngác và ngây thơ đầy tính đáng yêu như dân quê ta sang Mỹ.Trông như một thứ thực vật biến đổi gen hoặc người cấy gen thực vật.Chúng xèo xèo sền sệt.Không hẳn là bạn mà là những gì bạn viết.