Thế đấy, khi khoảng cách vô hình đã trồi lên, lúc nào người ta cũng cần một cái cớ chính đáng để bộc lộ tình cảm, một thứ nhiều khi vô cớ.Và tiếp tục động não để vờn mình một cách thi vị nhất.Bạn cũng thấy mình có kinh nghiệm về chuyện này đấy chứ.Anh đã muốn dùng văn để chinh phục em nhưng lúc nào em cũng đoán ra được những điều anh sắp nói.Có thể em muốn thế trong những lúc cô đơn.Để xem lực lượng công an nhân dân đối xử với quần chúng thế nào.Tập về thấy tốn nhưng cũng đáng.Rồi lại mặc cảm mình luôn cũ trong công việc sáng tạo.Ai bảo các cậu đi trốn hoặc chợt ùa ra nhiều quá.Riêng nó vẫn chịu định luật về trọng lực của địa cầu.
