Và như thế, em hiện hữu.Nguyên nhân thì rất khó xác định.Đi đâu phải báo để mọi người không phải lo.Câu chuyện này tôi gửi đến bạn.Có một hôm đá bóng trong mưa xong, ra sân xi măng uống nước, ngẩng lên trời theo tiếng reo của một người.Hồi đấy em vẫn thường nhìn anh và mỉm cười như lúc này.Khóc sau hoặc trước mỗi chu kỳ lột xác.Tại sao lại phải có cảm giác anh đang sến? Đôi lúc cũng cần thay đổi trạng thái như vậy giữa cuộc sống đầy cục cằn này.Nếu nó là cái xe đi mượn thì lại là một nhẽ.Bạn thấy thế nào? Bạn có đang bị ám sát không? Hôm nay, tôi phá lệ một chút, bỏ học, nằm viết.