Điều này rất có ích, nó giúp tôi tự tin hơn và nói năng ngày một lưu loát hơn.Và không hiểu nổi sao người ta cứ thích hỏi lại chúng ta câu này: Chết thật, ban nãy anh nói cái gì thế?.Anh chàng giậm chân thình thịch, cụp tay lên miệng làm loa rồi hét toáng lên: Moppo! Moppo! Về nhà ngay! Cậu… đang chết!.Cũng không vì chỗ đẹp mà quên đi thời điểm có hợp lý không.Giả sử một vị thần ban cho bạn phép tàng hình thì bạn sẽ làm gì? Đề tài này được đưa ra bàn luận trong một lần tôi có dịp đến tham dự buổi họp mặt của nhóm Mensa.Sam kể câu chuyện này vì hôm ấy hầu hết khán giả là những người thuộc tầng lớp lao động.Tôi chắc chắn rằng người ta sẽ vui vẻ khi nói về nó.Bạn sẽ ghi điểm hơn nhiều nếu chỉ nói khi nào cần thiết, nếu những lời nói của bạn bao giờ cũng tinh tế và sâu sắc.Tôi vẫn còn nhớ lúc đó tôi đã nhủ thầm rằng có lẽ tôi đã nhầm, rằng tôi chỉ là một kẻ ba hoa chích chòe ngoài phố chứ đâu có giỏi giang gì.Tất cả những phát ngôn viên thành công đều có đức tính này.
