Bạn nói rằng bạn muốn được hạnh phúc, nhưng bạn lại rất ghiền những cảm giác khổ đau.Khi bạn hành xử như thế thì chính bạn cũng rơi vào lối cư xử vô thức theo một thói quen đã bị tha hoá lâu đời.Đây là một thực tập sâu sắc và có tính trị liệu rất cao.Từ đó bản ngã bạn không còn không chế quan hệ của bạn.Mọi vai trò chỉ là một phần của thứ tâm thức đã bị tha hoá, tức cũng là trí năng của con người.Đó chính là Tâm, một cái gì rất chân thật, sâu xa, vượt thoát cả quá khứ và tương lai.Bạn khám phá ra rằng một kẻ chán đời không phải là bạn.Những ý nghĩ của bạn không còn thu hút hết tất cả sự chú tâm của bạn nữa.Những ý nghĩ, cảm xúc, cảm nhận từ những giác quan và bất kỳ những gì bạn trải nghiệm đã làm nên cái gọi là tình huống của đời bạn.Chúng ta cần ý thức và vượt qua thói quen nguy hại này.