Ông nâng đôi tay nàng lên và hỏi: Vòng tràng hạt này em dành cho ai đây?.Cái này tôi tin chắc đến 99% là không phải tôi.Nơi ấy có bác trai, bác gái và bố mẹ tôi.Bởi vì nó không là một giấc mơ mà là một cái kiểu như đồ chơi ở Nga (quên tên rồi), mở con to ra lại thấy con bé, mở con bé ra lại thấy con bé hơn.Đúng lúc đang tí tởn thì có một thằng cướp xông ra.Nhưng em thèm được khỏe lại.Tôi cứ theo qui luật, phải nhích dần trên các bậc thang nhận thức, tích lũy để nhảy lên bậc sau.Bác thường trở nên nhỏ bé, ngượng ngập và ngơ ngác trước những vật phẩm hay công nghệ của thế giới hiện đại.Bắt đầu khó nghĩ đây.Gã thực vật gai góc viết lên cửa sổ một hàng chữ gần giống nét chữ của bạn.