Tôi đã viết cái truyện Mất và tôi cũng tính hoài đến những chuyện như thế này, chẳng bất ngờ nếu xảy ra.Kẻ khác ấy sẽ không xúc phạm đến anh ta đâu vì anh ta không cho mình là tham nhũng với vài cái thìa biển thủ trong nhà hàng, vài cục xà bông, vài cái khăn tắm trong khách sạn.Ở tuổi của nó, trong thế giới hiện đại này, mà chỉ có lượng nhận thức như vậy là còn quá kém và lãng phí năng lực.Tôi e rồi lại nằm nướng đến tận chiều.Hôm đó, bạn sốt khá cao, có lẽ thế nên bạn để sổng ra mất một giây không làm chủ được mình.Hắn không thể tự tha thứ cho mình.Bác vói theo: Bác đang nói sao cháu lại tự ý bỏ đi.Món đồ chơi ấy muốn tiếp tục tồn tại, phải tự có sinh mệnh.Giải trình thế nào đây? Biển số xe không còn nhớ.Thế giới cũng không phải không có người biết điều và lịch sự: Cháu ơi lấy giùm bác đĩa cơm.