Tôi đọc rất nhiều các bài diễn văn.Tâm lý mà, ai lại không thích nói (thậm chí nói say sưa) về những điều mà mình quan tâm đến.Hãy bắt chước phong cách của tổng thống Coolidge: lời ít ý nhiều.Nhưng trong nghệ thuật nói thì rất cần cô đọng và làm ngắn gọn lại những lời nói của mình.Anh phi công xuất sắc trong thế chiến thứ hai đó bỗng chốc trở thành người khách nói chuyện thơ nhất.Hai là, trước khi bắt đầu phải nghĩ mình sẽ nói gì.Bạn thấy đấy, chúng ta hoàn toàn có thể chiến thắng trong những cuộc đàm phán, chỉ cần có chút tài tranh luận và biết học hỏi những người như Herb Cohen, như Bob Woolf… Nếu làm được như những gì họ làm, nói được như những gì họ nói, chắc chắn một ngày nào đó bạn cũng thành công như họ.Tôi nghĩ rằng không có người thành công nào mà không thể bày tỏ được chính mình.Sau đó Everett đã viết một lá thư cho Lincoln: Tôi phải thừa nhận bài nói dài hai tiếng đồng hồ của tôi không tác động nhiều đến công chúng bằng những gì anh nói trong hai phút!.Chỉ có mây, có gió, có mặt trời, có tôi và chiếc máy bay của tôi…
