Bởi vì: Chúng ta tự động chấp nhận rằng một lời giải thích là có giá trị, nếu lời giải thích ấy đi sau từ này.Lưu ý rằng bạn đừng để lộ mục đích câu hỏi của mình.Cô ấy nấu món mì sợi nhưng em không đụng đũa.Tôi thật sự rất lấy làm tiếc.” Rõ ràng có một vấn đề gì đó làm bạn đánh đổi thứ bạn thích – tiền – để lấy thứ bạn không mấy quan tâm – ếch nhái.Và sáng sáng khi anh đến chỗ làm, anh có thể đỗ xe vào một trong những chỗ dành riêng cho anh.Trong cuộc gặp riêng với một nhân viên, hãy để người đó biết rằng bạn đang tìm kẻ nào liên quan đến tình trạng ăn cắp nội bộ trong toàn công ty.Nếu cô ta vô tội, cô ta sẽ không có lý do gì để theo đuổi mạch câu chuyện.“Anh nghĩ em là người có máu phiêu lưu.Nếu bạn nhận thức được rằng mình không còn sức mạnh thì bạn chắc chắn sẽ nhượng bộ mà không có lý do hợp lý.
