Còn nếu quên hoặc viết sai tên đó tức là làm cho người ta khó chịu.Tôi biết một tiểu thuyết gia rất sợ làm phiền lòng những người thân, đến nỗi không dám để lộ ra nét mặt, những tình cảm của ông khi ông âu sầu, lo lắng.Bà kêu đứa nhỏ ngỗ nghịch nhất, tặng cho nó chức "thám tử" và giao cho trách nhiệm đuổi tất cả những đứa vô chơi trên bãi cỏ, bất kỳ là đứa nào.Thôi, việc đã vậy rồi, nói cũng vô ích.Chương Một Nếu bạn bắt buộc phải chỉ trích, thì xin bạn bắt đầu như sau nàyCó khách nào dám chỉ trích xe của anh ư, anh đỏ mặt tía tai lên, chỉ muốn nhào vào bóp cổ người ta.Sâu ăn hết bông hồng của tôi.Nó chỉ giết hết tình cảm của ông đối với bà, nó làm cho ông suốt đời hối hận rằng đã cưới bà và chỉ muốn có mỗi một hành vi là đi khỏi nhà cho khuất mắt."Tôi không đi lại hai lần con đường đời.Thiên hạ không nghĩ tới bạn đâu.
