Bác sỹ dặn phải đi ngủ trước giờ này 2 tiếng.Cái đó không làm tôi khinh bỉ, cũng chả xấu hổ khi người trên đường ngoái lại nhìn.Ông cụ nói được nhưng rất khó khăn.Rồi hắn biến đi đâu đó.Bác nói thế thôi nhưng bác hạnh phúc vì bán được hàng.Hai khoang thiện, ác.Chuông điện thoại reo.Còn phải dậy đi học sớm.Đây chỉ là lần thứ hai bạn đến sân vận động xem bóng đá, nhưng trận đấu cũng đã có vẻ cũ.Tôi lại dẫn ông anh đi.