Anh thầm nghĩ về hiệu quả không gì so sánh được từ những niềm vui và thành quả mà nghệ thuật ủy thác công việc đã mang đến cho anh.Jennifer đã lặp lại rất chính xác, cho nên tớ biết là cô ấy hoàn toàn hiểu mình đang làm gì.Một lần nữa, James lại bước đến bên chiếc bảng trắng.Thậm chí, tớ còn chuẩn bị trước những gì mình định nói: "Tôi rất thất vọng, Jennifer ạ.- Tớ cũng không hiểu nữa.Anh bắt đầu có cảm giác như đang đứng trước tòa và bản thân anh không thích tình cảnh này chút nào.Tuy thế, James vẫn tỏ ra hơi thiếu kiên nhẫn với việc chuẩn bị này.Còn sau đó thì anh chỉ muốn bật ti vi lên xem trong giây lát rồi đi ngủ.Quả là một cuộc sống mà anh hằng mơ ước!"Mình phải chấm dứt tình trạng kiệt quệ này! Mình phải thay đổi.