Đến mức đó thì đời ta có thể như đời sống trong tù và không phải là của ta nữa.Bạn lựa một thời đại hoặc một đầu đề, hoặc một tác giả thôi.Tôi có thể kể Pascal, La Bruyere (triết gia pháp thế kỷ 17) và Emerson (triết gia Mỹ thế kỷ 18).- Vâng, bất kỳ cái gì cũng giản dị như vậy.Vậy khi bạn khởi sự dùng tất cả thì giờ của bạn thì ít nhất bạn cũng nhớ rằng bạn chỉ được dùng thì giờ của mình thôi chứ không phải thì giờ của người khác.Tôi đọc năm tờ nhật báo Anh, hai tờ Pháp và vô số tuần báo, tạp chí.Tôi muốn nói là chúng ta không suy nghĩ về những cái thực quan trọng, về vấn đề hạnh phúc của ta, về con đường chúng ta đương đi, về những cái mà đời cho ta, về vai trò của lý trí trong hành động của ta, về mối quan hệ giữa nguyên tắc và hành vi của ta.Tôi nhận rằng câu ấy khó nói vô cùng vì quần vợt quan trọng hơn cái linh hồn bất diệt nhiều lắm.Và càng ít suy nghĩ bao nhiêu thì càng ít có lý trí bấy nhiêu.Hễ làm không đổ mồ hôi thì nó không bằng lòng.