Có lần bạn tự hỏi phải chăng đó là hạn chế của mọi kẻ cô đơn.Nhưng ta đang có những trạng thái bệnh.Vậy thì nó là một giấc mơ.Mưa bắt đầu rơi rầm rầm, gió gào rú.Anh họ trong bữa cơm hôm qua nói với bác trai: Bao giờ cưới chị xong, con mua vé để hai cụ đi xem phim với nhau.Thấy mặt mình mát lạnh.Và bào chữa cho mình bởi sự chăm chỉ lo toan trong sự thiếu tri thức.Thế nên, bạn sẽ sống, sẽ sống nữa để khám phá mình.Người đọc qua một số nét phác như vậy có thể hình dung ra một không gian, thời gian hay trạng thái khác cái mà người viết đã trải qua.Còn tĩnh tâm mà viết.