Trương Đại Thiên tự trào là tiểu nhân, tựa hồ như tự hạ mình nhưng ý tại ngôn ngoại, ở đây biểu thị tấm lòng rộng mở của ông và tạo ra không khí cởi mở của bửa tiệc.Làm như vậy anh mới khao khát được gặp một người đại bận rộn.Mọi người đều đồng cảm khó chịu khi tiếp xúc lần đầu tiên mà đối phương đứng đối diện với mình.Ông đi lang thang khắp thủ đô tìm đường kiếm tiền.Đối với hạng người này lúc nào nhịn được thì nhịn, lúc nào không nhịn được thì không cần khách khí, cần phải kích thì cứ cho một bạt tai.Ví dụ trong một cuộc hôn lễ, người chủ trì nhiệt tình mời phát biểu ý kiến,Bà mua kem cũng dịu giọng nói: "ơ, ờ, tôi hiểu nhầm".Nhưng ông ta có một cái miệng giống như nòng pháo, nếu ông ta nhận định đó là sai thì dù người làm sai có là thiên vương hay là cấp trên cũng đều nhả đạn không biết sợYến Anh lùn, vua Sở bèn chế giễu nói rằng: !'Chẳng nhẽ nước Tề hết người rồi hay sao? Yến anh đáp rằng: "Người qua lại trên nước đường thủ đô nước Tề chỉ cần giơ tay áo lên là che mặt trời, nhỏ mồ hôi xuống thì như mưa, mọi người chen chân nhau sao lại nói là nước Tề không có người”.Kỳ thực làm ông chủ làm lãnh đạo đều cần phải kết bè đảng cùng sinh tử, nếu không sẽ mất nhân tâm và bị hạ bệ.