- Tôi biết ông sợ làm tổn thương đến vợ ông.Bạn ngó vào đủ ngóc ngách của cửa hàng.Chúng tôi đi thay quần áo.Ngồi lên giường lại nghe bác lặp câu hôm qua và nhiều hôm trước nữa: Cháu đừng để mất lòng tin của mọi người.Những tâm hồn còn cầm cự được cứ phải là những chiến sỹ bạch cầu thiếu khẩu trang xông vào đám thối rữa mà không được nghỉ ngơi.Bằng không, mọi người nói đúng đấy.Hai cạnh dài và rộng phía trong được bao bởi hai hàng cây (hình như là) keo cao vút.Và tôi biết, những độc giả hời hợt cũng đâu thấy khác.Trực giác giúp tôi luôn biết phải làm gì, chỉ không ai biết điều đó mà thôi.Tôi hơi ngại sau cái kẹo là một sự thân quen.
