Nhưng tháng Sáu năm đó, Steve đã quyết định là ông không muốn đi nữa.Với Jobs, liệu pháp nói chuyện có vẻ tốt hơn vì nó liên quan đến cảm nhận mang tính bản năng và hành động mang tính xúc cảm hơn là sự phân tích một cách lý trí.“Anh ta bước đến, nhìn chằm chằm vào tôi, túm lấy tôi, huýt như còi ròi nói Trông cậu giống hệt một đứa trẻ’.Và Jobs luôn cư xử một cách thẳng thắn, đôi khi là tàn nhẫn đối với cả đồng nghiệp và đối thủ.Một chút dữ tợn nơi ông khiến việc làm việc cùng ông cũng đáng lo như những gì mà ông đã gợi cảm hứng cho họ, nhưng cũng chính vì thế, ông cũng đã xây dựng lên một công ty sáng tạo nhất thế giới, ông có thể truyền vào DNA của công ty tính nhạy cảm đối với các thiết kế, chủ nghĩa hoàn hảo và sáng tạo mà đã khiến cho nó có được tên tuổi như hôm nay, thậm chí hàng thập kỷ sau, công ty vẫn sẽ thịnh vượng, phát triển nhất trong sự kết hợp giữa tính nghệ thuật và công nghệ.Nỗ lực đã được đền đáp.Nhưng sau đó cậu ấy dừng lại để nhìn nhận vai trò của Jobs trên thực tế.Đó là một cuộc chiến đầy cay đắng với cái lý thuộc về Jobs.Tính đến thời điểm 4 năm sau khi Jobs chuyển đến sống ở đây, trung tâm này đã có tới 20.” Chuyện thứ hai kể rằng việc bị sa thải khỏi Apple lại là cơ may của ông.