Tôi đã ngồi đây nhiều lần, nhìn phát chán.Con mèo quanh quẩn bên nách.Đằng này… Cái giấc mơ ấy là của mình.Những trận bóng và bác bấm huyệt gần nhà làm tôi thấy khoẻ hơn.Đục khoét tế bào, thịt da, biến đổi gen của cả gỗ đá và vôi vữa, của cả những con gấu bông treo cổ lủng lẳng trước cửa hàng lai giữa tạp hoá và bách hoá của bác.Chơi là giữ kín mọi điều mình biết.Tôi cũng chấp nhận thế, mặc dù, với tôi, cái xe ấy vứt đi cũng được.Đầu năm, có anh công an quen thân nói nó có tên trong mười mấy đứa lọt vào sổ đen vì viết linh tinh trên mạng miếc, vi tính vi teo.Những đôi mắt nhìn vào những điểm khác nhau.Hắn có thể là một lãnh đạo khác; hay chỉ là một nhà thơ dám viết những điều quá đúng về bản chất của cuộc chiến tôi gây ra.