Bởi vì, lúc này, lòng tôi dường vô cảm.Bác gái nghe lục đục, hỏi: Làm gì thế con? Học ạ.Rồi hình như mơ thấy ai đó đã viết nó rồi.Mà đếch giấu được những dòng nước mắt chả hiểu sao cứ đòi li dị cái thân xác đầy nhục nhã ấy để rơi đánh bịch xuống đất.Đôi má trắng nhợt ửng hồng.Mất cái giấc mơ đấy.Hầu hết thì bạn chơi game, chơi thể thao hoặc viết.Và bạn cảm thấy, nằm ngủ tiếp tiếp có vẻ tốt hơn cho bạn.Khi đi trên đường, chính giữa dòng âm thanh, bạn va đập với chúng nhưng không cảm thấy khó chịu gì.Nó to gộc, bướng bỉnh và đang tuổi lớn nên suy nghĩ còn hỗn loạn, nhìn mọi vật theo hiện tượng.
