Cái gì cũng trôi tuồn tuột.Trong sự đồng cảm với sự tàn tạ của công việc sáng tạo.Ngồi rảnh mà giở cuốn từ điển ra bịa nghĩa từng từ cũng được ối.Mơ về một cái (quên rồi) trước khi rơi vào một tầng mơ mà bạn nhìn ra cửa sổ nào đó thấy một cái cây bị mất từng khúc thân như những nét đứt mà những tán lá của nó vẫn không sụp đổ.Về phía bác, tiếp nhận bệnh nhân tôi chuyển viện với vẻ đầy tự tin.Tất nhiên tôi biết có thể tôi đánh giá thấp trí tuệ và lòng bao dung của họ.Chắc họ nghĩ bạn là bồi bàn.Phải đi vệ sinh cái đã và đến lớp để hôm nay không có thêm sự vụ gì.Những con đường sẽ đi đến đâu? Nhiều người đã đang và sẽ hỏi thế.Và bác cũng phải sống cho mình, đó mới là sống trọn vẹn.
