Thế thì tại sao bạn lại không rời khỏi nhà, lại cột đèn gần nhất với một cái vợt rồi nhận xét đời sống của các loài bướm đang đập cánh chung quanh ánh sáng, rồi sắp đặt lại những điều tìm được rồi dựng lên một thuyết?Có một bộ óc biết tuân ý ta thì nên lợi dụng nó một cách tối đa.Nhưng có gì lạ đâu? Vẫn là luật nhân quả mà.Nhưng mới đầu nên gắng sức in ít như vậy thôi.Đừng khoe khoang gì nhiều về việc đương làm và đừng tỏ vẻ buồn bả, đau đớn về nỗi hết thảy người đời không biết sống cho ra sống, và nhất định bỏ phí biết bao thì giờ mỗi ngày.Tôi nhấn mạnh bao nhiêu vào điều đó cũng không phải là thừa.Bạn phải sống với số thời gian là 24 giờ một ngày.trọng chương trình là một cách vừa phải, sống một cách không quá khắc khổ, mà cũng không thả lỏng quá, là một việc không dễ dàng lắm như những người thiếu từng trải thường tưởng lầm đâu.Bạn lựa một thời đại hoặc một đầu đề, hoặc một tác giả thôi.Nghệ thuật là cao quý, nhưng không phải là cao quý nhất.