Tôi hiểu chúng và tôi tường tận chúng.Mà tại sao ta cứ miên man thế? Tại sao ư? Vì ta ngại.Theo cách mà bạn lựa chọn.Đánh hay không đánh? Nghĩ mãi không ra.Và vì thế, nó mạnh hơn.Lúc lúc mới thấy tiếng rú lạc lõng.Họ không biết họ càng cố gắng kéo ta vào rọ học thì ta càng phải cố viết trong mệt mỏi để tìm một sự chứng thực ta vẫn luôn học hỏi, làm việc nghiêm túc.May là tôi vô tâm, không thống kê đây là lần thứ bao nhiêu.Hình như chưa bao giờ bạn nói mê.Quả là tôi không muốn viết mấy về những cái này khi nó khô khan.
