Lẽ nhân quả bao bọc vũ trụ.Bước đầu nên rất chậm, có thể chậm một cách quá đáng nhưng phải rất đều đặn.Tôi nhận rằng câu ấy khó nói vô cùng vì quần vợt quan trọng hơn cái linh hồn bất diệt nhiều lắm.Tôi biết rằng theo lệ bạn có một giờ (mà sự thực thì thường là giờ rưỡi) vào giữa trưa để ăn cơm.Không ăn cắp nó được.Nó là hình thức cao nhất của văn chương.Và bạn sẽ bỏ được thói quen cứ 11 giờ 15 là tự nhủ: "Tới lúc sửa soạn đi ngủ rồi".Mà công ty bắt ông đợi mỗi ngày 2 lần mỗi lần năm phút, chính là bắt ông chịu thiệt như vậy.Chẳng hạn khu vực âm nhạc (2).Hỡi người đời, anh phải tự biết anh.