Ưu điểm lớn của sự ốm đau là nó giúp người ta lẩn tránh bổn phận.Vai trò là nạn nhân nói chung là thường đi kèm với sự xấu hổ và tự trách mình.Tự sát là sự bộc lộ tối hậu về sự quan tâm này đối với bản thân.Những người tuyệt vọng thật sự, tất nhiên, thường nghĩ đến chuyện chấm dứt cuộc đời.Mọi người nghĩ gì nếu họ biết?Những cảm xúc không mong muốn đang can thiệp vào những lĩnh vực quan trọng trong cuộc sống của họ.Thế thì liệu có gì đáng ngạc nhiên không khi người ta có thể có cảm giác nào đó về bổn phận đáp lại về phía con cái?Không còn bị đánh giá bởi một giao tiếp thường nhật.Tôi nhanh chóng nhận ra rằng những điều hiển nhiên nhất -Tại sao lại là các con trai của tôi? Tại sao lại là tôi?- thật là vô nghĩa vì chúng không giúp ta tránh khỏi số phận.Câu trả lời thường là: «Tôi phải cố gắng bao lâu chứ?», Hay có khi là câu hỏi: «Tại sao tôi lại phải sống với một người mà tôi không tin tưởng?».