Lựa chọn là bài toán tạo hóa không giấu sẵn đáp số.Nhà văn ngồi lại một mình.Sống trong tục tĩu, người ta đâm quen, còn bắt chước theo để ai cũng như ai.Sao có một quãng đường mà mình đi chậm thế? Mình muốn mọc ra thêm muôn ngàn đôi chân hoặc không còn chân gì nữa.Biết nhau lâu mà ít nói chuyện, để xem còn chuyện gì để nói đây?Lúc đó, tôi không cho phép mình cười gằn.Giữa thế giới tân kỳ này, bạn biết gì? Để dễ dàng có một công việc kiếm kha khá? Vi tính, ngoại ngữ của bạn làng nhàng.Có một lí do tôi không thích đi là tiền.Lại đi lấy của ai đó để trả mình cho bằng được.Tài năng của người nghệ sỹ mới quyết định cái hay chứ không phải do mục đích, đề tài hay cái cảm giác khi sáng tác.