Chúng ta luôn bị lừa và phức tạp hóa vấn đề (như một sự vô lí một cách hợp lí của đời sống) bởi ngôn ngữ và những cái tên.Tôi mà tục thì còn bằng chín lần thế.Nhưng cũng như ta, không thỏa mãn lắm.Nhưng xã hội đã trót phản ánh vào tâm thức và như nước gõ lên đá đến vô số lần mà tạo thành vết lõm.Nên quả thực thế giới của bạn có nhiều cái ngu và đầy bệnh.Hắn có thể tự tạo sự bình thản bằng cách đó.Để cả đời chúng ta không phải đeo chỉ một chiếc mặt nạ.Giờ ta muốn nghỉ một lúc.Hôm trước, chị cả con bác bảo tôi: Hôm qua, em làm mẹ khóc đấy.Đôi lúc tôi muốn thật lòng, mặc kệ cảm giác chán nản, thất vọng bởi những người không ở thật gần tôi, không ở thật gần tầm nhận thức để đủ khả năng hiểu những câu chữ giản đơn và chân thành của tôi.