Chàng căng người quan sát.Chỉ còn nửa ngày nữa là tới hạn cuối cùng mà Merlin đưa ra.- Bình tĩnh, bình tĩnh nào! Để ta giải thích cho mọi người rõ thêm.- Cậu nghe đây, tôi chẳng hưởng một gia tài nào cả, nhưng tôi đã được thừa hưởng một điều còn quý giá hơn từ ông nội của mình.Điều này khiến anh cảm thấy sợ hãi, nỗi sợ hãi này còn tồi tệ hơn cả lần anh vừa nói chuyện xong với thần Gnome.- Thương lượng ư? Ta chẳng muốn có bất cứ sự lương thượng nào với một phù thủy độc ác cả, đặc biệt là ngươi.Chàng chỉ cảm thấy như vậy là đúng.Chưa bao giờ có ai thay đổi đất trong khu rừng này cả.Ta đã hơn hai ngàn năm tuổi rồi.Khi đưa ánh mắt nhìn sang người đối diện, cả hai chợt thấy có điều gì dường như quen lắm, gợi lên từ rất xa xăm nhưng cũng thật gần gũi.
