Thấy cả thơ, mẹ bảo: Đừng đốt, để mẹ đọc.Nhưng thấy cũng hay hay.Lại đi lấy của ai đó để trả mình cho bằng được.Và bi kịch đó là bài học vỡ lòng cho kẻ viết nhiều hơn mức để chơi.Cô ta có lỡ đọc phải cũng đừng nhầm là mình.Bác mà hút một điếu thì cháu bỏ học một buổi.Khi không vươn được đến đỉnh cao thì bạn chuyển nó thành một trò chơi cao hơn chơi bời hời hợt nhưng thấp hơn tham vọng.Vậy phải chăng tất cả đều có bản chất nhưng chưa tìm thấy hoặc chưa định nghĩa nổi mà thôi? Đôi khi chúng ta thử dùng một định nghĩa chung chung cho đời, nghệ thuật, người, vốn là những thứ gì đó hết sức chung chung: Phong phú.Họ đã phấn đấu và họ muốn được yên ổn với thành quả.Chẳng ai thua thiệt cả.
