Thi thoảng con mèo dỏng tai lên và: Ngheo! Nó đáp.Tôi không đuổi nó nữa.Tôi nói: Con mèo ở trên này rồi.Hoặc biết nhưng không rõ.Tôi không sống trong môi trường nghèo đói, bị áp bức, bóc lột.Cũng thành thói quen rồi.Và người lấy lần thứ nhất lại thêm dằn vặt.Ngoan ngoãn lại cũng là chơi.Thi thoảng con mèo dỏng tai lên và: Ngheo! Nó đáp.Nước mắt ơi, mày có mất không? Khi mày mất đi, mày được những gì? Khi mày ngấm đất, muối và máu có ở lại và hơi ngọt thuần khiết có bay lên? Mày mới ứa từ trong tao ra, sao mày đã vội đi, vội đi nhanh thế?