Đầy đủ vật chất nhưng tự cô lập, thiếu căn bản nhận thức, gần nhau nhưng không hiểu nhau.Rồi lao đầu vào sáng tác.Lúc đó bạn đang gập bàn.Hàng mi dài ôm lấy đôi gò mắt.Khi ấy, nếu còn đi bộ chắc bác và bạn được lên vỉa hè chứ bác bạn không thỉnh thoảng phải kéo tay bạn tránh xe như bảo vệ một chú gà con.Còn ngoài đời thì bạn bình thản lặng im.Không hẳn là bạn mà là những gì bạn viết.Tôi không nhìn rõ mặt nàng vì tôi không cụp mắt xuống nhưng tôi như nhìn ra đâu đâu phía sau khuôn mặt của nàng.Dịu dàng cũng có đấy, không thì sao bạn chưa bỏ đi, nhưng đó chỉ là những sự dịu dàng vớt vát, vừa đấm vừa xoa.Đến tầng mà lúc về tôi hỏi cậu em mới biết là tầng 3.
