Bây giờ bác đang trăm mối lo.Cái mà là một người thì đứng ở vị trí nào cũng có quyền nói.Mà dần dà đâm quen, bạn viết mà không biết nó có hay không.Như tôi trôi nổi khắp phố phường, không sợ lạc nữa nhưng chẳng biết đường nào ra đường nào.Khi ấy, mọi người ngồi ăn trước cửa, hóng gió.Nhưng mà chắc là ra được thôi.Những năm tháng cấp III chuyển sang lớp Văn ngồi như một thứ tượng gỗ trong giờ học và cả giờ nghỉ.Tình yêu bao giờ cũng mới.Cười mãi cả đời không làm nên trò gì, lại làm người khác khóc.Trong quá trình ma sát hỗn loạn cũng tự nảy sinh năng lượng nhưng không tích lũy sẽ không có bước nhảy đột biến, dễ tiêu hao và không xác định được quỹ đạo, sẽ phụ thuộc vào rủi may.