Dù không ngồi vào ghế khách mời trong chương trình của tôi, bạn cũng nên rút kinh nghiệm từ họ.Cha là người mà tôi gần gũi nhất.Trong bất cứ cuộc trò chuyện nào cũng cần phải biết kiềm nén chính mình.Nhưng trong chương trình của tôi, điều này làm cho Stevenson trở nên rất tuyệt vời.Tôi cảm thấy có lẽ mình đã đi đúng hướng.Im lặng như tờ! ngay lập tức tôi ù té chạy ra xe hơi, phải rời khỏi đây càng nhanh càng tốt.Ngày trước nói dân phương Đông da vàng, ngày nay phải là người châu Á (Asian).Họ đến gần bạn một cách hết sức tự nhiên và thân thiện, rồi không ngại nói với bạn về cảm xúc của họ, hay kể cho bạn nghe những câu chuyện về họ.Thật kỳ diệu! Sự căng thẳng của anh ấy biến đi đâu mất.Bài nói của bạn ngốn bao nhiêu thời gian? Chỗ nào cần lên giọng? Chỗ nào cần xuống giọng? Lúc bắt đầu có cuốn hút và khi kết thúc có khái quát lại vấn đề không? Sơ sài hay sâu sắc? Bạn đã thật sự cảm thấy tự nhiên và thoải mái khi nói hay chưa? Nếu cần hãy tập nói trước với người thân của bạn và nhờ họ góp ý.
