Và nàng mỉm cười với ta trong cơn đau.Con số phỏng đoán mơ hồ này cũng không làm thực tế ít hơn hoặc nhiều hơn.Bản chất là cái luôn song hành cùng thời gian cũ kỹ.Con đi đâu? Tôi: Cháu đi mua sách.Bác sẽ không biết buổi chiều hôm qua, sau khi đá bóng, ra vòi nước táp những luồng nước máy lên mặt, vuốt lên đầu; lấy nước trong xô nước chè thua độ vừa tan hết thanh đá to tướng phả lên mặt lần nữa; rồi phóng xe trên đường, bạn có một cảm giác sảng khoái hiếm hoi.Có lẽ bạn đã rơi khỏi giấc mơ trước.Buồn thay, chúng cứ chọc vào tai.Phù! Chị đã mổ xong, còn yếu nhưng có vẻ ổn rồi.Ông lão giật thót mình: Ấm!Năm trăm đồng hay năm trăm nghìn ạ? Năm trăm đồng.