Một người trung bình được vui vẻ trong gia đình còn sướng gấp trăm một vị thiên tài phải sống cảnh cô độc.và tôi gõ cửa, tươi tỉnh như đóa hoa.Chỉ cần có trí nhớ và biết suy xét.Vì vậy khi đi câu, tôi không nghĩ đến cái tôi thích mà chỉ nghĩ đến cái mà cá thích thôi.Hết hạn một năm, bà ưng.Hoàng đế đùng đùng cơn giận: "Thì ngươi nói phắt rằng ngươi coi ta ngu như lừa, đã làm những lỗi mà ngươi, ngươi không khi nào làm!".Sau khi coi hết các phòng rồi, bà đưa tôi đi coi nhà để xe.Đời của ông là một bi kịch, mà như vậy chỉ do hôn nhân của ông.Như vậy ích lợi hơn nhiều".Nào, coi xem nào, có chuyện chi khó khăn đây?).
