Từ đó mẹ có nhiều biểu hiện dịu hiền hơn.Nhưng… phải sau khi tôi dẹp hết, giết hết kẻ ác đã, để qui về một mối.Con nghe lời bác nào.Những cơn tức và rát chạy từ dạ dày lên cổ và dọc cột sống diễn ra thường xuyên hơn.Cái đó sẽ là một đại diện nhỏ cho tinh thần tự chủ và sự hoà nhã.Vô tâm thì cho chết! Còn phàn nàn gì nữa.Không thích nhưng vẫn lạc vào bởi đó là một phản ứng thật, dù ở một cấp độ xoàng.Mẹ: Thôi, nhà em không nuôi đâu ạ.Ông hãy trả lời có hay không.Tôi hơi chờn sự thân quen hoặc để lại ấn tượng.
