Tôi phải lấy lại niềm tin tưởng của những người tôi quen biết.Chúng ta cùng học một thầy, cùng chơi với nhau những trò chơi thời niên thiếu.Bởi vì, chính tôi cũng từng chứng kiến điều đó.Có thể nói, từ trước đến nay ở Babylon chưa có loại thảm nào đẹp như thế cả.Có lẽ ông ấy đã quá già.Chịu chết trong sa mạc ư! Không thể như thế! Tôi phải sống và phải chứng tỏ cho mọi người biết tôi là một con người có linh hồn tự do, một người có ý chí mạnh mẽ có thể vượt qua mọi nghịch cảnh.Xung quanh tôi là một vùng đất hoang vu rộng lớn, chỉ toàn đá và những bụi gai nhọn, không hề có dấu hiệu của nước hay cây cỏ có thể ăn được cho người và lạc đà.Ông chủ không còn tiền để mua ngũ cốc và mật ong, cũng không có tiền để trả nợ người cho vay tiền.- Đó là sự thật, Kobbi à! Cho dù cuộc sống của chúng ta chưa được như ý, nhưng chúng ta không hề muốn năm này sang năm khác phải sống những chuỗi ngày như kiếp nô lệ.- Sự thật ông Arkad Gula là một nô lệ khi còn ở Babylon.