Nhưng thực ra, chủ nghĩa giáo điều chỉ là những ngục tù của khái niệm.Khi bạn cho phép sự việc ấy được như nó đang là, mà không cần phải chê bai, một sức mạnh to lớn bỗng nhiên nằm ở trong tầm tay của bạn.Do đó bạn không thể trở thành một đối tượng cho chính mình.Điều này có nghĩa là bạn sẽ nương theo những gì dang có mặt trong đời sống (34).Có thể bạn còn cảm thấy một sự hụt hẫng, rằng: “Nếu không còn những thứ này…thì tôi là ai?”.(76) Thôi kình chống lại với những gì mà bạn cho là xấu: Thái độ phân biệt, ghét bỏ,…trong tình cảm khi cho một điều gì là xấu…lâu đời ở trong ta, tạo nên rất nhiều khổ đau và tranh chấp ở trong lòng.Đời sống chưa bao giờ không là Phút Giây này.Và đó là một phần mạng lưới của sự tương quan, tương duyên mật thiết của vũ trụ.Sự tĩnh lặng là nơi sự sáng tạo và giải pháp cho những vấn đề của bạn có thể được tìm ra.Điều cần nhớ là những cảm xúc đó đến rồi đi như mây trên trời.